Bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng

0
70
Rate this post

Liêm chính tạo nên sức hấp dẫn của người cán bộ

Chủ tịch Hồ Chí Minh đã rõ ràng khẳng định: “Nước ta là nước dân chủ, vị trí cao nhất là dân vì dân là chủ” và “trong xã hội, không có gì tốt đẹp, vẻ vang bằng việc phục vụ lợi ích của nhân dân.” Do đó, đội ngũ cán bộ và những người được mệnh danh nhân dân phải hiểu rõ rằng: Đảng nắm quyền, nhưng nhân dân là chủ, chức vụ/quyền hạn của người cán bộ được nhân dân ủy thác. Để hoàn thành nhiệm vụ được giao, mỗi người phải thấu hiểu đạo đức cách mạng, đặc biệt là thường xuyên rèn luyện và thực hiện “cần, kiệm, liêm, chính” vì “thiếu một đức, không thể coi là một người.”

Theo Chủ tịch Hồ Chí Minh: Liêm có nghĩa là trong sạch, không ham muốn, không ham quyền lực, không ham tiền tài, không ham trạng thái sung sướng, không ham sự tôn sùng bản thân. Ngược lại, những người “tham tiền bạc, tham quyền thế, tham danh tiếng, tham ăn ngon, sống thoải mái, đều được coi là bất liêm.” Do đó, người cán bộ phải làm gương tiên phong trong việc thực hiện đức Liêm, để trở thành một mô hình cho nhân dân. Người có đức Liêm là người thật thà, biết phân đúng, biết đúng sai và xấu hổ khi làm điều xấu. Đồng thời, họ biết tự khiển trách mình để tránh làm điều xấu và luôn duy trì tâm trí trong sáng. Sự thanh liêm của họ sẽ tỏa sáng và thu hút những người xung quanh.

Bởi vì sự Liêm của người cán bộ tạo lòng tin của nhân dân, do đó, nếu không có hoặc thiếu Liêm, “muốn được lòng dân cũng như leo trèo lên bầu trời.” Vì vậy, cán bộ phải rèn luyện Liêm, thực hiện chữ Liêm, “tuyệt đối không sử dụng tài sản công vào việc tư, không xâm phạm quyền của dân… mua bán phải công bằng, mượn cái gì phải trả đúng, hỏng cái gì phải bồi thường,” đặc biệt là “mỗi người phải nhận thức rằng tham lam là điều rất xấu hổ, kẻ tham lam phạm tội với quốc gia và nhân dân.” Ngoài ra, Chủ tịch Hồ Chí Minh cũng yêu cầu các cán bộ có trách nhiệm giáo dục đức Liêm cho người khác, nếu không, dù họ trong sạch đến đâu cũng chỉ là “Liêm một nửa.” Đồng thời, việc nâng cao trình độ dân trí của nhân dân sẽ làm “quan” trở nên Liêm, ngay cả khi họ không phải là người có đức Liêm, nhưng phải biến thành người có đức Liêm thông qua việc xử lý nghiêm khắc những kẻ bất liêm, bất kỳ vị trí nào, làm bất cứ công việc gì.

Sự kết hợp chặt chẽ giữa đức trí và pháp trị trong tư tưởng Hồ Chí Minh là không chỉ tôn trọng Liêm; mà còn dạy dỗ các cán bộ thực hiện đức Liêm: “Trước đây, dưới chế độ phong kiến, những người làm quan không phục vụ dân, được coi là Liêm, nhưng Liêm ấy chỉ có ý nghĩa hẹp… Ngày nay, nước ta là Dân chủ Cộng hòa, Liêm có ý nghĩa rộng hơn là mọi người đều phải Liêm.” Bên cạnh đó, Nước ta đã ban hành nhiều sắc lệnh và đạo luật để răn đe, ngăn chặn và trừng phạt những kẻ bất liêm, như Quốc lệnh (ký ngày 26/1/1946) quy định hai vấn đề trọng yếu là thưởng và phạt, trong đó quy định án tử hình cho tội trộm cắp tài sản công.

Chính theo Chủ tịch Hồ Chí Minh

Chính có nghĩa là không tà, không câu giờ, không lừa dối. Điều gì không đứng đắn, thẳng thắn, tức là tà. “Cần, Kiệm, Liêm” là gốc của chính. Tuy nhiên, một cây cần phải có gốc rễ, nhánh lá, hoa quả mới hoàn hảo. Một người cần, kiệm, liêm nhưng còn phải chính, mới đúng là người hoàn hảo. Đức Chính đòi hỏi con người phải có sự chính trực, dũng cảm đấu tranh với cái xấu để bảo vệ lẽ phải, chi phối mọi công việc, mọi con người trong xã hội. Do đó, Chính là đức khó thực hiện nhất trong “tứ đức”, và là sự biểu hiện đầy đủ nhất của nhân cách con người.

Để trở thành một cán bộ liêm chính trong công tác và cuộc sống hàng ngày, xứng đáng là người lãnh đạo và đầy tớ trung thành của nhân dân, mỗi người phải:

  1. Đối với bản thân, không kiêu ngạo, tự cao; luôn tiến bộ, tự kiểm điểm, tự phê bình những gì đã nói, những việc đã làm, để phát triển điều tốt trong mình và sửa chữa khuyết điểm của mình. Đồng thời, phải hoan nghênh phê bình từ người khác vì “phải chính trước, mới giúp được người khác chính. Mình không chính, mà muốn người khác chính là vô lý.”

  2. Đối với người khác, phải yêu quý, kính trọng, giúp đỡ. Không nịnh hót người trên, không coi thường người dưới. Thái độ phải chân thành, khiêm tốn, thật thà và đoàn kết. Phải học từ người khác và giúp đỡ người khác tiến bộ. Phải thực hiện chữ Bác – Ái.

  3. Đối với công việc, phải đặt công việc của đất nước lên trên, trước công việc tư, công việc nhà. Đã được giao trách nhiệm gì thì phải làm hết mình, không sợ khó nhọc, không sợ nguy hiểm. Công việc tốt thì phải làm, công việc xấu thì phải tránh. Mọi việc, dù lợi ích cho chính mình, cần xem xét có lợi cho đất nước hay không? Nếu không có lợi, có hại cho đất nước, thì quyết không làm.

Uy tín của Đảng nắm quyền nói chung, của người cán bộ nói riêng, liên quan mật thiết đến việc tu dưỡng và gương mẫu về đạo đức cách mạng, thực hiện chính trực không chỉ trong suy nghĩ mà còn trong hành động. Nếu người cán bộ không tu dưỡng đạo đức cách mạng, không làm gương mẫu thực hiện liêm chính, không thể hấp dẫn, quy tụ và lãnh đạo quần chúng nhân dân. Do đó, việc thực hiện liêm chính, thường xuyên rèn luyện đạo đức liêm chính không chỉ là yêu cầu cần thiết trong tu dưỡng đạo đức và rèn luyện “tứ đức” của người cán bộ mà còn là biện pháp quan trọng để xây dựng Đảng về đạo đức. Nó không chỉ giúp người cán bộ tự soi, tự sửa, tự rèn bản thân mà còn tạo ra sức mạnh mềm và sức hấp dẫn của một tổ chức, của cả một dân tộc.

Sự tu dưỡng và rèn luyện đạo đức liêm chính sẽ đóng góp vào việc xây dựng đội ngũ cán bộ các cấp có phẩm chất chính trị vững vàng, gương mẫu về đạo đức cách mạng, giàu lòng hy sinh, phục vụ Tổ quốc và nhân dân với tinh thần quyết tâm: giàu không thể quyến rũ, nghèo không thể chuyển dời, uy vũ không thể khuất phục.

Bởi vậy, cán bộ cần xây dựng và rèn luyện đức Liêm Chính để trở thành một người lãnh đạo và đày tớ trung thành trong công tác và cuộc sống đời thường, xứng đáng vừa là người lãnh đạo vừa là người phục vụ trung thành của nhân dân.

Được chỉnh sửa bởi Dnulib