Khi tuổi trẻ gắn kết với những nỗi tự ti
Một lời chia sẻ đầy chân thành
“Những người bạn của tôi đều có mục tiêu rõ ràng cho bản thân. Một số đi làm, một số tập trung vào học hành để phát triển tương lai, một số thậm chí đã khởi nghiệp… Còn tôi thì đang cố gắng vượt qua áp lực từ phía bạn bè… Đôi khi tôi tự hỏi tại sao không thể như những người xung quanh, họ biết nhiều, có mạng lưới rộng, tôi cũng muốn học hỏi thêm nhưng không biết bắt đầu từ đâu, không biết đâu mới là con đường dẫn tôi đến một điều tốt hơn”.
Đó là những dòng chia sẻ của một bạn nữ mà tôi tình cờ thấy trong một nhóm. Tuổi 20 đến, và người trẻ nhận ra mình đang đứng giữa một ngã năm, ngã bảy. Trong khi chưa biết đường đi của bản thân, những người xung quanh đã đi, đã thành công. Chưa có công việc cụ thể với thu nhập ổn định, nhận ra mình đã chọn ngành học không phù hợp và cảm thấy tương lai mơ hồ, còn trong tình yêu cũng không phải lúc nào cũng suôn sẻ. Những lo lắng này găm cày trên vai một người trẻ, khiến bản thân cảm thấy cô đơn và không rõ ràng. Có khi, chúng ta nhìn vào người khác mà không tìm được điểm tựa, buộc phải so sánh để thấy mình càng ngày càng nhỏ bé, vô dụng.
Phức cảm “underdog” từng khiến chúng ta đau đầu?
Mình tin rằng câu trả lời là có. Phức cảm “underdog” đã đến với tôi vào một buổi chiều, gần bước sang tuổi 20. Tôi cảm thấy thất vọng và tự hỏi chỉ còn 2 năm để tốt nghiệp, trình độ tiếng Anh vẫn còn yếu, trong khi người cùng tuổi đã đạt IELTS 8.0. Tôi cảm thấy mình vô dụng, không thể tự lập hoàn toàn như những người bạn xung quanh. Bạn bè của tôi đã đi làm kiếm tiền tự trang trải cuộc sống, đủ để mua điện thoại, laptop riêng. Còn tôi vẫn còn là người “ăn bám” vào cha mẹ.
Phức cảm “underdog” còn đến khi tôi thấy em mình cố gắng học một ngành mà cô ấy không thích. Cố gắng tham gia hoạt động này, đoạt giải cuộc thi kia chỉ để mọi người xung quanh hài lòng với mình. Phải có nhà trước khi tròn 30 tuổi. Phải có xe, trở thành người phụ nữ độc lập, mạnh mẽ, không phụ thuộc vào đàn ông… Những tiêu chuẩn này vốn đã được thể hiện đậm đà trên phương tiện truyền thông, trong câu chuyện của một nhân vật truyền cảm hứng nào đó. Dần dần, chúng ta bắt đầu nghĩ rằng phải như vậy, phải sống cuộc đời như vậy. Nhưng khi chạy theo những tiêu chuẩn đó, chúng ta đã để con người thật của mình quên mất.
Phức cảm “underdog” xảy ra trong hành trình mỗi người để khẳng định cái tôi cá nhân. Đây là hành trình gian nan bởi con người còn trẻ, còn ít kinh nghiệm, hiểu biết và người xung quanh thường là những người xuất chúng. Chúng ta cảm thấy mình nhỏ bé giữa thế giới ấy, luôn sợ rằng sẽ thất bại bất kỳ lúc nào.
Khi con người đạt được thành công và có những thành tựu nhất định, phức cảm “underdog” vẫn có thể xuất hiện. Nó hiện lên khi chúng ta đặt quá nhiều kỳ vọng vào bản thân. Chúng ta đặt mục tiêu cao hơn, phải giàu có hơn, xinh đẹp hơn… Và khi không đạt được những điều đó, chúng ta cảm thấy thất vọng với chính mình, đầy lo lắng và bất an.
Làm thế nào để vượt qua?
Phức cảm “underdog” là trạng thái tâm lý dễ bị ảnh hưởng trong cuộc sống và không quá khó để chúng ta vượt qua nó. Điều quan trọng là phải tin tưởng vào bản thân mình. Chúng ta hãy tin rằng bản thân có giá trị riêng và tỏa sáng theo cách khác biệt.
Hãy sống dũng cảm. Sống dũng cảm ở đây có nghĩa là không chạy theo các tiêu chuẩn do gia đình, xã hội đặt ra mà quyết tâm theo đuổi những điều mà chúng ta thực sự yêu thích và phù hợp. Sống dũng cảm cũng đồng nghĩa với việc nhìn vào bản thân, đối diện và khắc phục những sai lầm, hạn chế của chính mình thay vì trốn tránh và tự ti. Tất cả điều này đòi hỏi sự dũng cảm để thay đổi và thích nghi hàng ngày.
Cuối cùng, để vượt qua trạng thái tâm lý tiêu cực này, chúng ta cần biết ơn và trân trọng cuộc sống. Biết ơn mỗi ngày chúng ta được sống và thức dậy. Biết ơn những điều tốt đẹp và những điều không may, vì đó chính là cơ hội để chúng ta sửa sai, để trái tim chúng ta trở nên mạnh mẽ.
Không quên truy cập Dnulib để tìm hiểu thêm những kiến thức hữu ích!