Chật vật và xông xênh

0
57
Rate this post

Khi tình cờ gặp nhau trong công việc hoặc một vài bạn bè quen biết từ lâu kêu ca “Trông sao xơ xác và kiệt sức thế này?!” Nàng không mấy chú trí, vui vẻ trả lời và bình tĩnh đối diện với những bình luận về vẻ đẹp của mình. Nàng biết cuộc sống của mình đang trải qua những khó khăn và nguy hiểm…

Vốn được nói một từ ngắn gọn nhưng rất chính xác để phản ánh cuộc đời nàng: vừa chật vật, vừa xông xênh.

Chật vật với cuộc đời

Có thể nói, cuộc đời của nàng đang lâm vào giai đoạn khó khăn nhất, như thế giới kinh tế đang trải qua cuộc suy thoái. Trong khi bạn cùng phòng nàng, cô Hồng, sống thoải mái bên người chồng thứ hai và hai đứa con của họ, dễ dàng điều hành một chuỗi khách sạn mini nổi tiếng tại Hà Nội, thì nàng không có tài sản nào để giúp nàng kiếm tiền.

Nhìn sang cô Trúc, nàng sở hữu một xưởng may với hàng trăm công nhân, sự lung linh trong những buổi họp báo, các bộ sưu tập thời trang, chất liệu đặc biệt, sự sáng tạo và việc nuôi hai đứa con như một mẹ đơn thân, nàng vẫn cô đơn, làm công chức cho tư bản, làm việc từ sáng đến tối. Cuộc sống của nàng vẫn chẳng có mục tiêu cho cuộc sống phụ nữ.

Dù không phải đối mặt với những khó khăn sau khi hôn nhân tan vỡ, không có trẻ con để quan tâm, và cũng không bị áp lực từ những người hàng xóm hay tổ chức gia đình phức tạp. Tuy nhiên, những thứ không có nhưng cần có ấy làm cho nàng rất căng thẳng. Áp lực của việc có một đứa con trước khi quá trễ và tìm được người đáng tin cậy.

Những khoản đầu tư bất động sản không thành công của nàng, một sự kết hợp từ sự rủi ro gọi là “chứng khoán”, đẩy độ sát thương lên tài sản cá nhân của nàng, khiến thu nhập từ công việc trở thành không đáng kể. Sự cố gắng để có những tài sản vật chất và phi vật chất khiến nàng trở nên yếu đuối hơn, những nỗ lực phi thường dẫn dắt nàng đến những ngã rẽ lớn trong sự nghiệp và đức tin. Nàng sẵn lòng cho đi chiếc áo yêu thích nhất của mình nếu ai đó xin nó. Bởi vì nàng tin rằng cuộc sống của nàng đã nhận được quá nhiều phước lành, và nàng cảm thấy có trách nhiệm chia sẻ niềm vui đó với mọi người.

Mọi người thấy nàng đọc sách với tập trung, nghiên cứu chuyên môn, nắm bắt xu hướng và tham khảo thị trường. Nhưng không ai biết rằng dù có vẻ ngoài mạnh mẽ và dễ thương, đằng sau đó là một sức mạnh bền bỉ và một tinh thần trong sáng yếu ớt, nàng sẵn lòng chi tiền túi để giúp đỡ một người bạn không có lợi ích, và sau đó nợ nần như một người đại gia để đáp ứng các khoản chi phí sinh hoạt của chính mình và gia đình.

Xông xênh cùng cuộc sống

Trang Facebook của nàng tràn ngập sự náo nhiệt và hoa lá hẹ. Nàng chụp những bức ảnh tươi đẹp, viết những câu chữ tràn đầy cảm xúc, và để lại những ý kiến tương tác lịch sự. Số lượng người theo dõi nàng không đếm xuể.

Nàng sẵn lòng dành thời gian, nguồn lực,… để giúp đỡ bạn bè khi họ gặp khó khăn. Bất kỳ ai cũng có thể xin một lời khuyên từ nàng hoặc có thời gian để trò chuyện, tâm sự và giải tỏa những trở ngại trong lòng cùng nàng. Nàng chu đáo và quan tâm đến từng người bạn, ngay cả khi chưa từng gặp mặt. Dù đôi khi, những vấn đề của riêng nàng vẫn chưa được giải quyết và nàng vẫn phải dựa vào số phận. Trò chuyện với bạn bè cũng như với những người bạn mới cũng là cách nàng giải tỏa bản thân khỏi những ràng buộc.

Nàng nuôi dưỡng một vài con vật cưng để chơi vui và sống một cuộc sống cân bằng: đi đâu cũng quay về nhà để cho chúng ăn uống, tắm gội và chơi đùa cùng chúng. Nàng là người hiện đại: sở hữu một số thiết bị tiên tiến mà không phải lúc nào cũng mới, dùng chúng để giải trí và nâng cao kiến thức.

Nàng trồng một vài loại cây nhỏ trên ban công nhà, từ hành mai đến cây ớt nhỏ, chủ yếu để gần gũi với thiên nhiên như một nhu cầu của nàng. Đôi khi nàng mặc một chiếc đầm đẹp, đi giày mới, mua đồ uống yêu thích và thả mình vào chiếc ghế xem một bộ phim hay hoặc ở nhà một mình với những con vật cưng. Cuộc sống nhỏ bé và vui vẻ trong ngôi nhà nhỏ ấy lại là một phương pháp chữa bệnh cho nàng. Bỗng một ngày nàng nhận ra rằng việc nuôi một đứa con quả thật là vất vả. Rồi nàng nhận ra rằng có một người chồng mệt mỏi. Nàng nhìn vào một cây ớt đang đỏ rực như số phận đã quyết định, và nhận ra rằng cuộc sống có thể chỉ như là một cành hoa. Không cần bị ràng buộc, không cần chờ đợi, chỉ cần nở ra. Sự độc lập đẹp đẽ là sống hết mình, dù cuộc sống có đối xử với bạn ra sao. Cây ớt không cần đặt chân xuống đất, nó có thể phát triển từ tầm cao hai mươi mét của một tòa nhà năm tầng với một ít đất bé nhỏ ở lòng bàn tay, và vẫn phục vụ cuộc sống một cách nhất quán với hương vị cay nồng.

Edited by: Dnulib