Phù du

0
55
Rate this post

Em và tôi: Một tình yêu trong cuộc đời

Đời người giống như hoa

Nở rồi lại tàn trong tối.

Em có nghĩ như vậy không? Mọi người đều biết điều đó là sự thật. Mặc dù chúng ta biết điều đó, nhưng vẫn luôn tìm kiếm, tranh giành những thứ chỉ là phù du, không thuộc về ai, không thuộc về tôi và không thuộc về em. Tôi đã chạy mãi, lâu dài, hy vọng đạt được điều này, điều kia, nhưng lòng tham không bao giờ được khoái lạc. Đó mới là sự thật về lòng tham của con người.

Tôi đã để lại em giữa cuộc sống này mà chưa từ biệt. Bây giờ, giữa chốn hiu quạnh, tôi mới nhận ra rằng cuộc đời như một giấc mộng. Một giấc mơ mà trong đó, tôi đã gặp em, yêu em, sống bên em, làm chồng của em và trở thành cha của hai đứa con nhỏ. Nhưng bây giờ thì sao? Tôi không thể ôm lấy em hoặc hôn hai đứa con của mình. Tôi khóc… Nước mắt lạc lõng giữa không gian trống rỗng. Tôi đã phí đi 32 năm cuộc đời mình cho những thứ vô giá trên thế gian này.

Xin em đừng khóc, vì điều đó chỉ khiến tôi đau lòng hơn, không thể tiếp tục đi trên con đường phía trước. Tất cả chỉ là chuỗi lặp đi lặp lại: chia ly, gặp lại, rồi chia ly. Chúng ta đã trải qua nhiều đau khổ vì những lần chia ly như vậy. Đó là sự hẹn ước trong nhiều kiếp trước để chúng ta gặp nhau và trở thành vợ chồng ngày hôm nay. Nhưng hẹn ước đã đến hồi kết thúc rồi?

Tôi phải đi một ngày khi đã tận

Yêu đã xong, ân oán đã xong rồi.

Xin lỗi em! Vì tôi đã không đáp ứng đầy đủ trách nhiệm của một người chồng, một người cha. Cuộc đời này có rất nhiều đau khổ. Tất cả chỉ là phù du, chỉ là tạm bợ, không có gì là vĩnh hằng. Có sự sinh có sự diệt, sinh diệt là chuyện bình thường. Thân thể này không phải của tôi. Xin em đừng khóc nữa! Vì điều đó chỉ làm em càng đau khổ thêm. Chúng ta vẫn còn gần nhau. Khi em nghĩ về tôi, chúng ta cũng đang rất gần nhau. Đừng gắng vào thân xác tạm bợ này, vì một ngày nào đó em cũng sẽ phải rời bỏ nó để khoác lên mình một thân xác mới. Tôi không hy vọng ai đó sẽ mang hạnh phúc đến cho em, mà em hãy tự tìm hạnh phúc bằng chính đôi chân của mình, trong hiện tại, ngay bây giờ và ở đây. Hãy sống thực với giây phút hiện tại để biết rằng ta đang tồn tại trên cõi đời này. Hãy quên quá khứ, vì đã qua rồi, và đừng mơ mộng về tương lai, vì nó vẫn chưa tới. Hãy sống thật tốt, em nhé! Thân xác dưới mồ kia không phải là của tôi. Hãy nói với con chúng ta rằng “Cha chúng ta không chết. Cha vẫn ở bên cạnh các con”. Dù thân xác này không phải của tôi, nhưng xin em đừng làm tổn thương nó, vì nó sẽ giúp em hiểu được sự thật về cuộc sống này.

Chiều nay, nếu em đến thắp nén nhang trên mộ tôi, xin em đừng khóc để hai đứa con không phải buồn vì nhớ cha. Nén nhang không làm cho nghĩa địa này tang tóc, mà chỉ làm cho thân xác dưới đó ấm áp hơn. Vì cuộc đời luôn có mật ngọt và đắng, có nghĩa trang và vườn hoa, có tiếng khóc và tiếng cười. Hãy trồng một vườn hoa giữa khu nghĩa trang này, để em không cảm thấy buồn và hiểu rõ ý nghĩa thực sự của cuộc sống. Hãy kiên cường trước sóng gió của cuộc đời, hãy dạy con biết rằng sự vô thường là gì khi chúng bắt đầu tiếp xúc với cuộc sống này, em nhé! Hữu sinh hữu diệt, sinh sinh diệt diệt, đó chính là sự luân hồi.

Phù du: Tất cả là hư không

Gió vẫn thổi… Hoàng hôn buông phủ trên núi đồi… Tôi tiếc thương cho một cuộc đời… Phú quý à? Vinh hoa à? Sắc tài danh vọng chỉ là phù du. Tôi đến cuộc đời này với hai bàn tay trắng, và rời đi cũng chỉ là kẻ trắng tay. Đó mới là sự thức tỉnh “Ta nay ở trọ trần gian. Trăm năm về chốn xa xăm cuối trời”.

Đứng vững trong giấc mơ phù du

Bình minh đã lên. Một ngày mới lại bắt đầu, cũng chính là một kết thúc mới. Hãy đứng vững trước cửa sinh tử. Hãy yên tâm để nhìn rõ cuộc sống này. Tất cả chỉ là mơ mà thôi. “Say mộng hay tỉnh mộng. Vẫn là mộng mà thôi”. Không có điều gì là thật, chỉ có điều vô thường là chân thực trong thế gian này.

Đừng tuyệt vọng, em ơi đừng tuyệt vọng!

Em chính là tôi và tôi chính là em.

Trong tôi vẫn có em, trong em vẫn có tôi. Đừng để tấm thân giả tạm này làm đau khổ sự chia cách. Người ta có thể mất một năm để học nói, nhưng mất đến sáu mươi năm để học im lặng. Xin đừng để hết cuộc đời này mới hiểu được điều gì là thật, điều gì là giả. Bây giờ, hãy im lặng, để lòng biết rõ chân tâm và sự thật giả của thế gian này.

Vậy em nhé! Tất cả chỉ là hư không!

Trời không, đất không.

Nhân sinh mênh mông trong lòng.

Ngày không, đêm không.

Mọc đông lặn tây vì ai đây.

Vàng không, bạc không.

Chết rồi có gì trong tay.

Thê không, tử không.

Đường đến hoàng tuyền không tương phùng.

Quyền không, danh không.

Chớp mắt là hoang dã mênh mông.

Hãy sống trọn vẹn cuộc đời này. Hãy sử dụng những đau khổ để xây dựng cuộc sống. Hãy dũng cảm đối diện với những cơn sóng cuộc đời. Đừng buồn rầu vì một cuộc chia ly. Vì sao? Tôi và em cũng không…

Đoạn được chỉnh sửa bởi: dnulib.edu.vn.