Ukraina: Tên đất nước là ‘điềm báo’ bi kịch?

0
31
Rate this post

Lịch sử chia cắt

Ukraina có một lịch sử đầy chia cắt và rạn nứt. Ngay cả khi nó đã đạt được độc lập và chủ quyền, Kiev – thủ đô của Ukraina luôn đối mặt với một vấn đề lớn: làm thế nào để xây dựng một quốc gia độc lập ở một khu vực mà nó chỉ có thể thực hiện dưới ảnh hưởng của một bên nào đó.

Ukraina, một quốc gia ở Đông Âu với hầu hết lãnh thổ nằm trên đồng bằng Tây-Nam, là nơi giao thoa của các tuyến đường giao thông giữa châu Âu và châu Á, giữa các quốc gia Scandinavia và khu vực Địa Trung Hải. Ukraina giáp biên giới với bảy quốc gia: Belarus, Hungary, Moldova, Ba Lan, Romania, Nga, Slovakia, và nằm bên cạnh hai biển Đen và biển Azov.

Người ta từng đặt câu hỏi: liệu bi kịch của Ukraina có phát sinh từ tên gọi của nó? Từ ngữ nghĩa của “Ukraina” có thể được hiểu là “vùng đất bên lề”. Qua những biến động và biến cố của các đế chế, Ukraina luôn trong trạng thái chia rẽ và là một mảnh đất thuộc về các quốc gia khác, lúc này thuộc về nước này, lúc khác lại thuộc về quốc gia khác.

Vị trí của Ukraina

Nhà nước Kiev cổ đại được thành lập từ thế kỷ 9 và thuộc về Đế chế Nga cho đến thế kỷ 19. Các triều đại Nga đều xem Ukraina là một phần của lãnh thổ của nước Nga, dưới sự trị vì của các Vương hoàng. Vào thế kỷ 13, Ukraina còn phải chịu sự xâm lược của Mông Cổ và Tatar.

Trong khoảng thời gian từ thế kỷ 16 đến thế kỷ 18, một phần lãnh thổ và cư dân của Ukraina đã bị sáp nhập vào Ba Lan. Hai phần còn lại của Ukraina đã được chia cho Nga và Đế quốc Ottoman. Đầu thế kỷ 20, Ukraina lại bị chia cắt giữa Nga và Áo-Hung. Sau Chiến tranh thế giới thứ nhất, Ukraina giành được độc lập và sau đó gia nhập Liên Xô.

Sau khi Liên Xô sụp đổ, Ukraina tuyên bố độc lập và thành lập nhà nước vào ngày 24/8/1991. Suốt quá trình kéo dài hàng thế kỷ đó, Ukraina luôn bị chia cắt bởi các đế chế.

Có một câu chuyện kể rằng một người đàn ông sinh năm 1912 ở Ukraina, trong vùng Carpathians (hiện tại là Uzhgorod). Khi đó, vùng đất này thuộc về Áo-Hung. Mười năm sau, biên giới đã dịch chuyển và gia đình anh ta phải di cư sang phía tây. Ông có thể nói bảy thứ tiếng (Hungary, Romani, Slovakia, Ba Lan, Ukraina và tiếng Yiddish), và những câu nói quan trọng như: “Các người muốn gì ở những con gà còm cõi ấy?” và “Xin đừng bắn”. Những câu nói này thực sự quan trọng đối với một người sinh ra và lớn lên ở một vùng đất mà biên giới luôn thay đổi. Anh ta không bao giờ biết chắc mình sẽ là công dân của quốc gia nào, và ai sẽ chĩa súng vào anh ta.

Người đàn ông này tiếp tục sống ở vùng đất này cho đến khi người Đức xâm lược vào năm 1941 và hủy diệt mọi thứ. Sau đó, Liên Xô trở lại vào năm 1944. Ông là một trong hàng triệu người sống hoặc chết tại đây, và không có nơi nào khốn khổ như sống ở một vùng đất “bên lề” như Ukraina.

Xung đột và sự chia rẽ nội bộ

Ngoài những bi kịch địa lý, Ukraina cũng đối mặt với sự xung đột và chia rẽ nội bộ. Người dân Ukraina mong muốn có sự ổn định và biến nó thành một vùng đất giàu có, nơi người nước ngoài có thể đến và tiếp quản.

Một câu chuyện ngụ ngôn được truyền miệng từ xa xưa ở Ukraina kể rằng những bộ tộc ngây thơ ở đây từng có lời mời: “Đất của chúng tôi rộng lớn và trù phú, nhưng ở đây không có luật lệ. Xin hãy đến và cai trị vùng đất này”. Mặc dù không có cơ sở thực tế cho lời mời này, vì thực tế là những người buôn mới là người đã xây dựng thành phố Kiev, thủ đô của Ukraina ngày nay, chứ không phải là những người xâm lược; nhưng vẫn có những nhà sử học nghi ngờ rằng một số đề nghị kiểu đó có thể đã tồn tại. Câu chuyện này chỉ là một câu chuyện ngụ ngôn nhưng có thể giúp giải thích một phần tính cách và thực tế đang tạo ra cuộc khủng hoảng hiện nay tại Ukraina.

Ukraina nằm ở vùng ven giữa Nga và châu Âu. Điều đặc biệt là Ukraina đã độc lập và duy trì độc lập của mình trong hơn 20 năm. Đây là thời gian độc lập kéo dài nhất của Ukraina trong nhiều thế kỷ.

Một điều ấn tượng về người Ukraina là họ có vẻ đánh giá cao giá trị độc lập, tuy nhiên những tranh cãi nội bộ lại tập trung vào việc Ukraina nên theo hướng của thực thể nước ngoài nào. Người dân ở phía tây mong muốn được liên kết với Liên minh châu Âu, trong khi người dân ở phía đông muốn gần gũi với Nga. Nhưng nói chung, người dân Ukraina vẫn mong muốn độc lập, không chỉ đơn thuần là độc lập bình thường.

Ý tưởng của việc chia Ukraina thành hai phần, phía tây và phía đông, đã được đề cập phổ biến cả trong nội địa và quốc tế. Điều này cũng phù hợp với truyền thống của Ukraina là một vùng đất “bên lề”, nằm giữa châu Âu và Nga. Tuy nhiên, không có đường biên giới địa lý rõ ràng nào để phân tách hai phần, và khu vực trung gian cũng bị chia cắt.

Một số sinh viên Ukraina có tư tưởng tiến bộ mong muốn rời khỏi đất nước và có ba lựa chọn. Thứ nhất là Ukraina độc lập, thứ hai là gia nhập Liên minh châu Âu, và thứ ba là rời khỏi Ukraina và sống ở một quốc gia khác. Đối với những người trẻ này, không có mối liên quan nhiều giữa tương lai của đất nước và mục tiêu cá nhân.

Xây dựng một quốc gia đòi hỏi nhiều thế hệ, nhưng Ukraina có nguy cơ để thế hệ trẻ phải vác trên lưng một khoảng trống cho tương lai. Và với một phần người Ukraina, đặc biệt là những người có quan hệ với phương Tây, họ đang đứng trước quyết định khó khăn: hợp tác để xây dựng một Ukraina mới hay tìm kiếm cuộc sống riêng.

Được chỉnh sửa bởi Dnulib.